Saturday, December 3, 2011

Lai căng toàn trị độc tài


Trần Nhơn

Sinh ngày: 10/4/1938
Huy hiệu 40 năm tuổi Đảng
- 1961: Kỹ sư Thuỷ Lợi
- 1991: Tiến sĩ Kinh Tế
- 6/1972: Phó Cục trưởng Cục kiến thiết cơ bản – Bộ Thuỷ Lợi
- 1/1976: Trưởng ty (nay là Giám đốc Sở) Thuỷ Lợi tỉnh Đak Lak
- 1983: Vụ trưởng Vụ xây dựng cơ bản – Bộ Thuỷ Lợi
- 11/1983 – 1995: Thứ trưởng Bộ Thuỷ Lợi
12/1997 đến nay: Chủ Tịch Hội Thuỷ Lợi Việt Nam
Từ tháng 7/2000 Tổng Giám đốc Công ty phát triển và hội nhập Toàn cầu
Chức vụ về Đảng:
- Tỉnh uỷ viên tỉnh uỷ Đak Lak
- Phó bí thư Đảng uỷ khối cơ quan nông nghiệp TW
- Uỷ viên thường vụ Đảng uỷ khối cơ quan kinh tế TW
- Đại biểu đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VI.
- Đại biểu đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VII

Nguyễn Thông: Tiến sĩ Trần Nhơn- cựu thứ trưởng Bộ Thủy lợi là người có những ý kiến, suy nghĩ thẳng thắn và sâu sắc. Bài thơ dưới đây của ông chứng minh điều đó. Cuối bài thơ, tiến sĩ đã chú thích rằng “Quốc sử triều ta” có sử dụng một số ý trong bài “Quốc sử do ai chép?” của Nguyễn Thông”, vì vậy mình cũng xin mạn phép bác Nhơn được lưu bài này để thỉnh thoảng đọc cho “biết sử ta”.

Giáo sư Phan Huy Lê “mơ mộng”

Soạn ra bộ quốc sử “triều” ta.
Tìm đâu người đức tài, trí dũng,
Dám viết nên chân sử nước nhà!

Tội diệt chủng, tương tàn huynh đệ,
Nỗi đau xuyên thế kỷ hành tinh.
Tác nhân lịch sử thành giun, dế,
Thái sử quan ngoảnh mặt làm thinh?

Nhân dân đã phá bung ràng buộc,
Ai nhận công đổi mới về minh?
Mười năm sau hòa binh tuột dốc,
Diệt công thương (là) “sáng suốt, anh minh”?

Đảng xưa hội tụ lòng yêu nước,
Nay là nơi mua bán chức quyền (?!)
Thang giá trị, luân thường đảo ngược,
Quốc sử mình có dám viết lên?

Người lớn, trẻ con đều ngán sử,
Thuộc sử Tàu hơn quốc sử ta.
“Sử sinh động” biến thành “sử tử”,
Tích không vào, tản cũng không ra.

Sử thế giới biến thành sử Đảng,
Chín (mươi) tư năm “ta thắng, địch thua”.
Mác rỉ, Lê cùn luôn “tỏa sáng”,
Diệt Nga hoàng Đảng cướp ngôi vua.

Tốt khoe ra, xấu xa đậy lại,
Hội sử hay là hội nô văn?
Sử “chép” vậy mà không phải vậy,
Đầu Tây, mình Việt đảng lai căng.

Vạch mặt bọn lừa dân dối Đảng,
Mọt sâu toàn trị cướp “ngai vàng”;
Đồng chí trung kiên thành “phản loạn”,
Bán Hoàng sa, Bản Giốc, Nam Quan…

Chui vào rọ bá quyền Bắc thuộc,
Bán lương tâm, phụ chính phù tà.
Phong thánh cho gian hùng mãi quốc,
Sử quan là “sử tặc nước nhà”.

Trả chân sử về cho quốc sử,
Sự thật lạnh lùng chẳng chống ai.
Chỉ chống bọn mặt người dạ thú
Dối lừa dân, hãm hại anh tài.

Còn mê muội Lê nin tà đạo
“Đảng vi tối thượng, dân vi khinh”.
Lời huyết lệ gửi vào di cảo,
Đợi thời gian phán xử công minh.

Hội ta nên tọa đàm học tập
Anh em Thái sử Bá nước Tề.
“Thôi Trữ giết vua” là sự thật,
Cổ kề gươm sử bút vẫn phê.

Vẽ, tán…hay tô hồng đảng sử
Là chuyện buồn thế sự hôm nay.
Chúc Hội giữ vẹn toàn danh dự,
Tránh xa phường ưng khuyển mặt dày!

Tháng 11.2011

Theo blog Nguyễn Thông




HỒN TỔ TIÊN CHẲNG ĐƯỢC YÊN

Hồn tổ tiên chẳng được yên,
Đêm về báo mộng thiêng liêng dặn dò:
Các Chú đổi mới vòng vo,
Ngày càng siết chặt kim cô xích xiềng.

 
Lịch sử quần chúng làm nên,
Mác đã dạy, các chú quên mất rồi!
Độc chiêu Đảng cử dân bầu,
Cuồng si bám giữ ghế ngôi lâu dài.

 Kỳ thị thức giả, hiền tài,
Độc quyền chiếm dụng báo, đài, thông tin.

 
Chú Linh hạn hẹp tầm nhìn,
Theo vết xe đổ Lê nin lỗi thời.

 Bước qua cầu Thống nhất rồi,
“Xã hội”, “Dân chủ” thả rơi giữa dòng.
Làm chính trị chẳng thủy chung,
Trả lời thức giả, cộng đồng sao đây?

 
Cùng có lỗi trong việc này,
Chú Mười không thể đứng ngoài vô can!
Chú Mạnh luồn cúi ngoại bang (?!)
Đi mây, về gió, diễn văn dông dài.
Mong Chú còn kịp sửa sai:
Mấy tháng cuối nhiệm kỳ Hai của mình,
Lắng nghe thức giả, lão thành,
Tháo xiềng toàn trị, hãm phanh độc tài.

 
Chú Dũng thường nghe một tai,
Nhiều dự án lớn quyết sai, vội vàng.
Cả tin ô lại tham quan,
Các nhóm lợi ích ngụy trang trá hình.
Đã lên tột đỉnh quang vinh,
Chuyển sang đối trọng: cứu tinh nước nhà.
Chú dám đột phá, xông pha,
Tháo gỡ nút thắt, mở ra tiền đồ.
Bẻ gãy xích xiềng kim cô,
Đắp bồi dân chủ, tự do, pháp quyền.

 
Chú Trọng hiểu hết sự tình,
Giả vờ “lú lẫn” dối mình, lừa dân.
Chuyên nghề tổng hợp, diễn văn,
Níu kéo học thuyết lai căng, lỗi thời:
Mô hình toàn trị Tháng Mười
Bóp ngặt dân chủ, cây đời héo khô.

 
Chú Rứa cũng rứa vậy thôi,
Rao giảng những lời chú chẳng hề tin!
Chú “phong Thánh” Hồ Chí Minh,
Dễ bề khỏa lấp “chuyện tình Trường Tô”;
Bao che hủ hóa, tham ô,
Giữ gìn”thể diện” quan to Triều đình?
Lo sợ “diễn biến hòa bình”,
Chú muốn “gây hấn chiến tranh” tương tàn?
Diễn biến: tất yếu khách quan
Hội nhập thế giới nhân văn, nhân quyền.
Không thể cam chịu ngồi yên
Chờ mùa sung rụng tháo xiềng kim cô!
Đổi thay: mở rộng tiền đồ,
Giải phóng dân chủ, tự do loài người.
Từ bỏ mô hình Tháng Mười:
Hợp thời cuộc, thuận ý trời, lòng dân.
Băng chiến tranh lạnh đã tan,
Sáng soi chân lý, rõ ràng đúng sai:
Văn minh dân chủ phương Tây,
Nhấn chìm đảng trị độc tài Stalin,
Kế thừa học thuyết Lê nin,
Siết chặt toàn trị nâng thành quái thai!

 
Chú Triết nói vo dông dài,
Tự ti cộng sản, hớ, sai nhiều điều.
Quên “phế binh Ngụy” đói nghèo,
Vỗ về tư bản Việt kiều đầu tư.
Hòa giải chỉ trên ngôn từ,
“Hoà hợp kẻ cả” bao giờ thực thi!
Cải cách tư pháp được gì?
Dường như chỉ thấy bước đi thụt lùi!

 
Chú Chi giả điếc, giả mù
Né tránh ô dù, chỉ “tắm từ mông”.
Kiểm tra có cũng bằng không,
Oan sai chẳng cứu, gian hùng được tha (?!)
Để vụ việc vỡ lở ra,
Mới họp thẩm vấn, xét rà hồ sơ.
Tảng lờ ngõ hẻm, chợ trời,
Mua quan, bán chức giữa thời dân nô.
Vẫn còn “đảng trị kim cô”,
“Đổi mới”, “cải cách” là trò mị dân!

 
Chú Việt sáng dạ, chuyên cần,
Am tường dân chủ, nhân văn, nhân quyền.
Trải nghiệm Quảng Ninh, Thái nguyên,
Chậu hoa, chim cảnh Thanh niên, Công đoàn.
Thấu hiểu toàn trị cực đoan,
Hiến chương 77 (1977) sổ vàng ghi công.
Tư duy toán học tinh thông
Giúp chú đồng cảm tiếng lòng nhân dân:
Vì sao Xô viết trường thành
Cùng số phận tường Béc lanh đổ nhào?
Đông Âu nhẹ nhõm thở phào,
Đảng trị Việt vẫn giảng rao suốt ngày?
Chú vờ không biết, không hay
Mặc cả mua bán trao tay chức quyền.
Dĩ hòa “ngậm miệng ăn tiền”,
Hay tự lột xác vượt lên chính mình?

 
Con nhà dòng dõi, thông minh,
Truyền thống cách mạng, gia đình vẻ vang.
Đồng hành cùng với nhân dân,
Kích hoạt nội lực tự thân mỗi người.
Mọi “quy hoạch” thành trò cười,
Đo ván ngay giữa sân chơi công bằng!
Nhìn thảm họa đen rõ ràng,
Hãy nắm lấy thời cơ vàng cứu dân!
Dù phải vượt khó vạn lần,
Sức dân là chiếc gậy thần ngàn năm

 
Khi có lãnh đạo ngang tầm,
Quy tụ Trí, Dũng, Nhân, Tâm, Đức, Tài.
Tổ chức, nhân sự ngày nay
Chú để tụt hậu hơn vài thập niên.
Cộng thêm hệ số kim tiền
Thay đen, đổi trắng, loạn điên sắc màu.

 
Cắp sách sang học Đông Âu,
Đổi mới chính trị chiều sâu vừng bền.
Bàn tròn đối thoại bốn bên,
Khoan dung đa đảng, đa nguyên một nhà.

 
Những người cộng sản tinh hoa
Chẳng lo “tự sát” khi hòa vào dân,
Luôn nắm bắt cái dân cần:
Tự do dân chủ tinh thần Voltaire.
Ngày nay chẳng ai thắng ai,
Các bên cùng thắng: tranh tài vì dân.

 
Đa nguyên phát triển cân bằng,
Phát huy nội lực, tiềm năng nước nhà.
Trường đua đa đảng mở ra,
Cử tri bầu chọn tinh hoa hiền tài.

 
Dẹp bỏ Bệ Rồng không ngai,
Thượng tôn pháp luật, học bài “Vì Dân”!
Nhiều Chú “khai quốc công thần”,
Tướng lĩnh ưu tú hiến dâng trọn đời,
Sao còn lặng tiếng im hơi,
Tôn thờ chữ Nhẫn, đứng ngồi đợi sung?

 
Xương máu chiến sĩ, anh hùng,
Chất thành núi, chảy thành sông phí hoài!
Hồn nước chưa thể nguôi ngoai
Giữa nhà tù lớn đóng cài tư duy.

 
Trường chinh thế kỷ ta đi,
Để lại cuộc sống những gì hôm nay?
Lai căng toàn trị độc tài,
Đổi mãi chẳng mới, dằng dai sức ì.
Sức ì chính ở tư duy,
Đeo bám đảng trị bước đi giật lùi.

 
Mở cửa kinh tế đã lâu,
Đóng cửa tư tưởng tìm đâu nhân tài?
Rút ngắn, bắt kịp tương lai,
Con người – yếu tố lâu dài, căn cơ.
Đổi mới tập tễnh, giả vờ,
Tấn tuồng kệch cỡm bao giờ đổi thay?
Hãy đứng lên! Nối vòng tay!
Đảng viên, quần chúng đêm ngày đợi trông.
Đa nguyên: truyền thống Lạc Hồng,
Bài học sáng tạo, thành công vĩnh hằng,
Phát huy nội lực, tiềm năng,
Từ bỏ toàn trị lai căng, độc tài!
***
Con đường đi tới tương lai,
Thời cơ có một không hai lúc này:
Đại hội Mười Một “giả cầy”,
Hay là Đại hội dựng xây nước nhà:
Hai nghìn mười lăm nở hoa?


Tháng 10/2010
Trần Nhơn